Ngay từ giây phút tôi ra đời, mẹ tôi đã phải chịu bao nhiêu đau đớn. Trên từng chặng đường tôi lớn lên, nụ cười trên môi tôi được đổi bằng bao giọt mồ hôi nhọc nhằn của bố mẹ.
Tôi vốn sinh ra ở một miền quê thanh bình nhưng đầy sỏi đá, thời điểm tôi ra đời cũng là những năm tháng còn vô cùng đói kém, bố mẹ tôi phải làm đủ nghề mưu sinh. Có lẽ vậy mà giờ đây, khi tôi đã lớn khôn, tuổi tác của bố mẹ không chỉ hiển hiện bằng những nếp nhăn nơi khóe mắt mà còn được đếm bởi cơn đau đầu, đau nhức khắp người.
Tôi đi làm ăn xa, đâu có nhiều thời gian về thăm bố mẹ. Lần này về, thấy bố mẹ thức đến tận khuya, trong phòng còn tiếng thì thầm nho nhỏ, tôi lại nghe thì mới hay bố thì đau lưng, vai gáy, mẹ thì đau đầu nên đêm nào cũng trằn trọc không ngủ được. Ấy thế mà phận làm con như tôi lại chẳng hay biết, để bố mẹ cứ uống hoài, uống mãi những viên thuốc tây theo bảo hiểm mà bệnh chẳng đỡ, lại còn hại thêm gan thận.
Tôi vừa thương, vừa xót xa, vừa giận bản thân mình thật sự. Thấy tôi chực trào nước mắt, bố nhẹ nhàng: “Bố mẹ không đau lắm đâu mà. Bố mẹ còn vui vì những cơn đau nhức này gợi nhớ lại quãng thời gian các con còn nhỏ, cả gia đình dù vất vả nhưng lúc nào cũng rộn ràng tiếng cười”. Nghe bố nói, trái tim tôi như bị ai bóp nghẹt, giờ tôi đâu ở bên bố mẹ, bố mẹ đau thế thì phải làm sao???
Sực nhớ công ty tôi mới ra sản phẩm chuyên trị đau nhức xương khớp, đau đầu là Bách Thống Vương, tôi liền mang về ép bố mẹ dùng. Sao lại là ép, vì bố mẹ tôi bảo đã uống nhiều thuốc không đỡ nên sợ tôi lại tốn tiền thêm. Nhưng không! Sản phẩm của công ty tôi, tôi hiểu rõ nó chứa thành phần gì, thật sự có tác dụng ra sao nên bố mẹ tôi cũng xuôi theo, uống đều đặn mỗi ngày 6 viên.
Đến nay là được tròn 1 tháng, tôi gọi về nhưng chỉ thấy những tiếng tút dài, lạ quá, mới có 9 giờ tối mà, mọi khi bố mẹ tôi toàn thức đến 1,2 giờ sáng mới ngủ được. Tôi bồn chồn, lo lắng, gọi liên tục. Gần 10 phút sau, nghe được giọng ngái ngủ của mẹ, tôi mới thở phào. Thì ra bố mẹ tôi nhờ dùng Bách Thống Vương mà dạo này không còn đau nữa, chỉ khi nào đi lại nhiều hay xách vật nặng mới nhức nhức tý thôi, ngủ giờ cũng ngon nên hay ngủ sớm. Mẹ bảo tôi là từ sau phải gọi trước 8 giờ tối, không được phá giấc ngủ của bố mẹ nữa đâu.
Nghe giọng cười của mẹ ở quê hương xa xôi mà tôi thấy một luồng hơi ấm thương yêu thật gần. Đúng vậy! Những cơn đau nhức tuổi già là minh chứng rõ nét nhất cho tình yêu mà bố mẹ đã dành cho tôi. Và những cơn đau nhức ấy cũng chính là cơ hội để tôi bày tỏ tình yêu của mình dành cho bố mẹ. Cảm ơn BÁCH THỐNG VƯƠNG đã giúp tôi nhiều đến vậy…
Chia sẻ của Huyền Trâm
ĐAU CHÍNH LÀ TÌNH YÊU ❤️Ngay từ giây phút tôi ra đời, mẹ tôi đã phải chịu bao nhiêu đau đớn. Trên từng chặng đường tôi…
Người đăng: Huyền Trâm vào Thứ Sáu, 27 tháng 9, 2019
Ngày đăng: 21/02/2020 | Cập nhật cuối: 22/02/2020